Mỗi nhà một cảnh: Gieo gió…

11:46 11/08/2018

Trang gào lên vào điện thoại: - Tôi sắp chết rồi, anh có về nhà không? Ở đầu dây bên kia nghe láo nháo tiếng chúc tụng “Dô, dô”, cùng tiếng nhạc inh ỏi, tiếng Thành thủng thẳng: - Cô cứ đi ngủ trước đi, tôi chưa về được đâu. - Vậy thì anh đi chết đi. Đừng có bao giờ mò về nhà này nữa!

Nói xong,Trang quăng mạnh cái điện thoại xuống đất, ôm mặt nức nở…

Câu chuyện về chị em nhà Trang – Chi thì có lẽ cả khu phố Thắng Lợi này đều biết. Mặc dù cùng cha mẹ sinh ra nhưng Chi – chị cả thì hiền và lành như “hạt cơm”. Không những chậm chạp, Chi lại còn không có sắc. Dáng người cô cao to, cục mịch, nước da đen, thô ráp, Chi chỉ được cái tốt tính. Chẳng bao giờ thấy cô tranh giành, cãi cọ với ai, bất kể đó là anh chị em trong nhà hay là đồng nghiệp ở cơ quan.

Trái lại với chị cả, Trang – cô em út – lại như con thiên nga xinh đẹp lạc vào nhà ông Phấn. Gương mặt trái xoan, đôi lông mày xăm hơi chéo khiến cho đôi mắt lúc nào cũng lúng liếng đa tình trở nên vô cùng sắc sảo. Sống mũi thẳng và khóe miệng luôn ướt rượt khiến đàn ông nhìn vào là đã thấy muốn yêu…

Nhà ông Phấn sinh được 4 người con, Chi là con cả, sau cô lần lượt là 2 em trai Tú, Thao và Trang là út ít. Ông Phấn vốn dĩ là nhân viên phòng kế toán của một công ty công trình đô thị. Trước đây gia cảnh cũng khó khăn, cuộc sống chật vật. Khi xóa bỏ bao cấp cũng là lúc Trang ra đời, ông Phấn vùn vụt lên chức như diều gặp gió. Phó phòng, trưởng phòng rồi lên tới Giám đốc. Ông bà tin rằng Trang là “con giời” ban khiến “lộc lá” đổ xuống liên tục nên cưng chiều cô hết mực.

Thời kỳ ông làm Phó giám đốc nhưng “cơ” mạnh nhiều khi lấn át cả Giám đốc. Hồi đó anh sinh viên tên Thành tập tọe xin thử việc tại công ty. Thành cao to, trắng trẻo, gặp bất kể ai từ nhân viên đến cán bộ cũng gập người chào để lộ chiếc răng khểnh tươi tắn nên được lòng tất cả mọi người. Khi được phân công thử việc tại Phòng Kế toán, ngoài giờ làm việc, tháng nào Thành cũng chịu khó ở lại cuối buổi để đánh cầu lông với ông Phấn.

Mà kể cũng lạ, thanh niên cao to, nhìn trông khỏe mạnh vậy mà đánh cầu với ông già lại toàn thua?! Tối nào cũng phải “đền bố chầu bia cỏ”. Một tháng, hai tháng rồi sáu tháng, cuối cùng Thành cũng được ký hợp đồng chính thức làm việc. Ngày Thành chính thức là nhân viên công ty cũng là ngày ông Phấn được bổ nhiệm làm Giám đốc. Gia đình ông Phấn làm tiệc to, tối đó Thành đến bưng bê, dọn dẹp đãi tiệc nhà ông đến tận khuya.

Chuyện gì đến cũng phải đến, sau hơn 1 năm, đám cưới giữa Thành và Chi – cô con đầu ông Phấn – diễn ra linh đình. Mặc dù có trang điểm cầu kỳ bởi những thợ lành nghề nhưng khi cô dâu chú rể sóng đôi, người ta vẫn nhìn ra đôi đũa lệch cọc cạch giữa chú rể điển trai bảnh bao với cô dâu thô tháp cục mịch. Hồi chị lấy chồng, Trang vẫn còn là cô nữ sinh cấp 3.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, khi Trang học xong đại học, tươi đẹp như một hotgirl vào thử việc tại công ty của bố thì Thành đã lên chức Phó phòng Kế toán. Sau khi sinh con, Chi xổ người trông lại càng kém sắc. Cô chỉ biết dồn tất cả tình yêu vào chồng con, nâng niu, chiều chuộng mọi yêu cầu và thường nín nhịn bỏ qua mọi việc cho yên cửa yên nhà.

Thế rồi đùng một cái, chuyện Trang cặp với anh rể như cây kim trong bọc cũng lòi ra. Ông Phấn đã về hưu, còn Thành giờ đã lên chức Phó giám đốc. Chuyện ầm ĩ như vậy nhưng vợ chồng ông Phấn sau khi khuyên nhủ lấy lệ không được đành buông xuôi chấp nhận: “lọt sàng xuống nia” vì quá biết tính đành hanh của Trang. Duy chỉ có Chi là không phản ứng dữ dội, cô không gào thét, không làm ầm ĩ vì bao năm làm vợ cô biết tính trăng gió của chồng. Chuyện xảy ra với em cô chỉ là giọt nước cuối cùng làm tràn ly mà thôi.

Chi dọn nhà cùng con ra ở riêng. Sau 1 năm cô xin chuyển vào tận Bình Dương làm việc, đoạn tuyệt hẳn với quá khứ. Thành cũng xin nghỉ việc cơ quan nhà nước đứng ra lập công ty riêng. Còn Trang cứ trơ trơ mặt dọn về nhà trước đây vốn là tổ ấm của chị mình. “Mã tầm mã, ngưu tầm ngưu”, chỉ mặn nồng với nhau được khoảng 2 năm, Thành lại trở về với những cuộc chơi bên ngoài mà Trang dù có dùng nhan sắc được “bảo dưỡng” định kỳ tại các spa cũng không níu kéo được.

Cô bắt đầu những đêm chờ “chồng” đến tận khuya, thậm chí trắng đêm cũng không thấy mặt Thành. Tuy nhiên cô hơn chị gái ở những cuộc cãi vã, những trận bát đĩa bay và cuối cùng là những màn tỷ thí…

Sau tất cả các chiêu trò, Thành vẫn là người đàn ông của các cuộc nhậu, các mối quan hệ phức tạp, lằng nhằng với những cô gái chưa chồng, thậm chí đã có chồng… Giờ đây khi phải đối mặt với tất cả phũ phàng của sự thật, Trang ân hận, đau xót. Cô xấu hổ không dám gọi điện cho chị, cũng chẳng dám kể lể giãi bày với bố mẹ mình dẫu biết rằng ông bà đang “ngậm bồ hòn làm ngọt” giả như không biết gì.

Giờ đây khi đã sang tuổi 42, cô thấy mình bơ vơ tay trắng chẳng có gì. Con cái không, nhà cửa thì như cái nhà hoang vì lúc nào cũng lạnh lẽo, vắng lặng. Gieo gió ắt gặt bão đúng quá không với người như Trang…

Bùi Hạnh

Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông