Tết là để về nhà

    08:12 27/01/2025

    Khi những tờ lịch cuối cùng của tháng Chạp dần được gỡ xuống, cũng là khi năm cũ sắp qua, năm mới đã cận kề. Sau 10 năm bôn ba nơi đất khách, tôi mới có dịp trở về cùng đón Tết với gia đình.
    Về quê đón Tết là niềm đợi mong của những người con xa nhà (ảnh minh họa)

    Đêm muộn ngày làm việc cuối cùng của năm 2024, sau khi sắp xếp xong hành lý, tôi chẳng thể nào chợp mắt. Không biết do lúc tối tôi lỡ uống ly cà phê đen do đồng nghiệp mời, hay do sự háo hức sắp được gặp mẹ cha sau nhiều năm xa cách khiến lòng tôi cứ chộn rộn, rồi trằn trọc, thao thức mãi không thôi. Lúc này chỉ mong sao trời nhanh sáng, để tôi lao đến ga tàu, lên chuyến tàu khởi hành sớm nhất trong ngày về với quê hương.

    Tàu rời ga. Còi tàu vang lên từng hồi, dường như đang hòa chung với niềm vui sắp được hội ngộ, sum vầy bên ông bà, bố mẹ, người thân, bạn bè… của tôi. Trong giây phút này, trong tôi ngập tràn hình ảnh cả gia đình sẽ được quây quần bên nhau, ngồi chung mâm cơm, uống chung ấm trà, chia sẻ bao nỗi niềm buồn vui sau những tháng năm đằng đẵng cách xa…

    Ngược dòng thời gian, năm 2014, như cánh chim mong mỏi kiếm tìm một bầu trời rộng lớn, tôi rời Hải Phòng vào thành phố Hồ Chí Minh học tập, rồi lập nghiệp. Nơi phồn hoa náo nhiệt, tôi có thêm nhiều mối bận tâm, nhiều người bạn mới, tìm thấy nhiều điều cho tương lai, cho hoài bão của mình. Nhưng, giữa dòng chảy hối hả đó, tôi nhận ra trong trái tim mình vẫn còn khuyết thiếu một điều gì đó, một khoảng trống mơ hồ, hoang hoải nhưng rất đỗi thân thuộc, mến thương.

    Nhất là những chiều cuối năm, khi hoàng hôn dần buông, giữa khi Sài Gòn tấp nập người đi kẻ ở, người người vội vã ra bến xe khách, đến sân bay Tân Sơn Nhất, ga tàu… để về nhà đón Tết cùng người thân, tôi mới vỡ lẽ, hóa ra điều mơ hồ, thân thương ấy chính là nỗi nhớ Tết quê, nhớ mẹ, nhớ cha quay quắt nhói lòng; nhớ mùi nén hương thơm trầm ấm áp, bánh chưng xanh gói lá dong riềng…Nhớ cả sông Tam Bạc hiền hòa uốn quanh, nhớ bảo tàng, nhà hát lớn thành phố những đêm Xuân rực rỡ ánh đèn; nhớ làng hoa Hạ Lũng muôn sắc muôn hương, nhớ cánh hoa đào Đặng Cương băng mình khoe sắc thắm, nhớ chợ Hàng tấp nập kẻ bán người mua…

    Tết sum vầy bên gia đình là điều tuyệt vời kỳ diệu

    Trong ký ức tuổi thơ tôi, Tết luôn là niềm đợi mong, khao khát. Tết đến, đồng nghĩa với việc lũ trẻ chúng tôi sẽ được mặc quần áo mới, có bánh kẹo ngon, có chiếc bánh chưng con để xách tung tăng chạy nhảy. Tết, là khi tôi được ăn những món mà ngày thường chỉ biết xuýt xoa ao ước; là khi bố ra vườn cắt lá dong chuẩn bị gói bánh; là khi mẹ tất bật xách làn đi chợ chọn mua đồ; là khi chị dọn dẹp nhà cửa; là khi hai anh trai rọc giấy, gột hồ, giã quế, hoa hồi, hạt tò ho, rễ cây hương bài… để cuộn hương… Những điều tưởng chừng như giản dị ấy, lại càng khảm sâu vào tâm trí người con xa quê bao năm chưa thể trở về. Nước mắt tôi cứ thế lăn dài…

    Tôi nhận ra, dù có đi qua bao nhiêu miền quê, đặt chân lên nhiều mảnh đất, nhưng chẳng nơi nào thay thế được quê hương. Tuổi trẻ trải qua bao lần háo hức, mơ ước bay cao bay xa đến khắp mọi miền, thanh xuân nhiệt huyết với muôn vạn hành trình, nhưng hành trình tuyệt vời nhất, đáng giá nhất vẫn là hành trình về quê ăn Tết, bởi nơi đó luôn có bố mẹ với vòng tay yêu thương, chở che tôi suốt cả cuộc đời.

    Nhiều giờ ngồi trên băng ghế tàu, miên man trong dòng ký ức, cuối cùng tàu cũng đã tới ga Hải Phòng. Dòng người ào xuống, tiếng gọi nhau í ới, rộn rã cả một vùng. Giữa khung cảnh rộn ràng ấy, tôi đã nhìn thấy hai bóng hình thân thương tôi mong nhớ hằng đêm. Thấy tôi, bố mẹ ào tới, nước mắt xen lẫn với nụ cười. Cả nhà ôm chầm lấy nhau, mừng mừng tủi tủi. Tôi đã về nhà.

    Đêm 30 Tết, trong cái rét ngọt của tiết trời miền Bắc, cả gia đình tôi quây quần bên nồi bánh chưng nghi ngút khói. Đêm tĩnh mịch, tựa hồ như một hơi thở nhẹ cũng đủ để cảm thấy mùa Xuân đang nhón bước vào nhà. Bên ấm trà vừa pha, mọi người kể chuyện, những làn điệu chèo về quê hương đất nước khẽ phát ra từ chiếc radio cũ kỹ bố tôi mang về từ chiến trường. Chỉ còn vài phút nữa thôi, khoảnh khắc thiêng liêng, hồi hộp mong chờ nhất trong năm sẽ về.

    0h00’. Giao thừa đến. Năm cũ đã xa. Thắp nén hương lên bàn thờ tổ tiên, rót chén trà thơm nồng đượm khói, gia đình tôi dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, mong một năm mới an lành, hạnh phúc, bình yên. Trong giờ phút thiêng liêng này, tôi cảm thấy trái tim mình bồi hồi, thổn thức, một cảm giác an yên, ấm áp cứ len lỏi, ngập tràn vào từng tế bào, từng xúc cảm. Ngắm nhìn nụ cười mãn nguyện của mẹ cha, khóe mắt tôi ươn ướt… Tết được ở bên gia đình là một điều tuyệt vời kỳ diệu. Tết là để về nhà, để gắn kết, để yêu thương.

    LIÊM ĐOÀN

    Từ khóa:
    Bình luận của bạn về bài viết...

    captcha

    Bản tin Pháp luật

    Video clip

    Phóng sự ảnh

    An toàn giao thông