Mỗi nhà một cảnh: Bến đỗ…

10:24 22/04/2019

Mai từ từ đánh tay lái cho xe từ từ táp lại lề đường. Cô thấy chóng mặt và đau đầu dữ dội. Mai cố với cái túi phía ghế sau, loay hoay lục tìm túi thuốc cảm đã được mẹ chuẩn bị sẵn. Cảm giác nôn nao cứ lớn dần và cuồn cuộn trong họng khiến cô phải vội bật mở cửa xe, gió ngoài trời lồng lộng thốc vào…

Mai mở mắt tỉnh dậy, thấy xung quanh mọi thứ đều trắng toát và có mùi thuốc sát trùng. Định thần nhìn thật kỹ cô dần nhận ra đây là bệnh viện. Phía xa ngoài cửa kính, đôi mắt cùng gương mặt lo lắng của mẹ đang đăm đăm nhìn vào. Mai ứa nước mắt vì cảm động, với mẹ, dù ở cái tuổi 40, cô vẫn là đứa con gái bé bỏng như xưa.

Khẽ có tiếng mở cửa, cô điều dưỡng bước vào, theo sau là những bước chân luýnh quýnh của mẹ.

- Lạy giời lạy phật, cuối cùng con cũng đã tỉnh.

- Có việc gì vậy mẹ?

- Con bị cảm ngất ở vệ đường. May có anh qua đường nhìn thấy, anh chở con vào bệnh viện rồi gọi điện cho mẹ…

***

Cách đây 16 năm, khi vào độ tuổi rực rỡ nhất của người phụ nữ, Mai lên xe hoa về nhà chồng. Chồng cô là thủy thủ viễn dương. Quen nhau qua mai mối của chị bạn cùng cơ quan, yêu qua tin nhắn và những cuộc gọi điện thoại. Thời gian ở bên nhau chẳng có là bao nên khi kết duyên vợ chồng, tháng đầu tiên đáng là thời điểm ái ân say đắm thì lại là lúc mà hai người nhận rõ được bản chất của nhau.

Mai vốn hiếu thắng nên sau những ngày đầu, ngồi tỉ mẩn kiểm kê hết các khoản thấy dư ra hai chục triệu nên bàn với chồng gửi tiết kiệm. Quang – chồng cô – lại bàn ra. Anh cho biết, để lo chi phí đám cưới, bố mẹ anh phải vay mượn 50 triệu, tiền mừng cưới thừa nên gửi về cho ông bà trả nợ để đỡ phần lãi hàng tháng.

Nghe chồng bàn tất nhiên là Mai không chịu. Cô lý luận: “Gia đình nhà anh bỏ tiền ra cho chi phí đám cưới, thế bên nhà tôi không bỏ ra chắc? Năm mươi mâm bên nhà gái bố mẹ tôi trả hết, có đòi lại đồng nào đâu. Bố mẹ anh nợ, dễ bố mẹ tôi không nợ chắc. Nếu để trả nợ thì chia đôi, trả cho mỗi nhà 1 nửa”.

Nghe vợ mới cưới đay đả, Quang điên tiết quăng vèo cái bình nước sát mặt Mai. Cô vội hụp người tránh, kinh hoàng trước hành động cục cằn của chồng. Ngay tối tròn 2 tháng kể từ khi nên duyên chồng vợ, Mai xách vali về nhà mẹ đẻ.

Sau này có nhiều lần Quang đến tìm cách hàn gắn nhưng ám ảnh về bình nước khiến Mai không thể bỏ qua. Thực ra đây chỉ là giọt nước tràn ly của việc sau một thời gian ngắn ở bên nhau cô nhận ra những khác biệt của hai người trong quan hệ xã giao, cách sống cho đến việc chi tiêu.

Vậy đó mà cũng 16 năm, chồng cũ của cô đã về quê lấy vợ và có 2 cậu con trai kháu khỉnh. Mai giờ đã trở thành quản lý của một công ty nước ngoài. Công việc quản lý hàng nghìn nhân công bận rộn với những chuyến công tác trong, ngoài nước liên tục khiến thời gian trôi vèo vèo khiến cô chẳng nhận ra mình đã ở tuổi trung niên.

Giờ đây khi nằm co ro trên giường bệnh, muốn đi lại cũng phải nhờ mẹ dìu trong khi những bệnh nhân giường đều có chồng con quấn túm.

Chiếc điện khoại chợt rung báo hiệu cuộc gọi đến. Nhìn cái tên cô lưu “Gã Khờ” để chỉ biệt danh người đàn ông cùng công ty 4 năm nay kiên trì theo đuổi Mai thấy ấm lòng. Làm với nhau gần chục năm, hiểu tính hiểu nết, hiền lành, chịu khó, chỉ chê mỗi điểm “xấu giai”.

Mai nhìn lại mình trong gương, những ngày nằm viện không có phấn son trang điểm, nước da bắt đầu nám và vết chân chim trên khóe mắt hiện rõ mồn một. Thời gian ngắn đối mặt với bệnh tật, nỗi bất an về một tuổi già cô quạnh trỗi dậy khiến cô chợt giật mình. Có lẽ đã đến lúc cô phải tìm cho mình một sân ga bình yên trước khi quá muộn.

Bùi Hạnh

Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông