Mỗi nhà một cảnh: Chị Quý

10:00 31/03/2019

Khi chị Quý chuyển về khu tập thể Thắng Lợi, người ta đã thấy có cái gì đó dị dị. Rõ ràng là đàn bà đó mà không phải đàn bà. Dáng người vạm vỡ, lực lưỡng. Nước da sạm nắng, mái tóc cắt ngắn xửng xơ chẳng giống ai. Đã thế chị lại toàn mặc áo phông phụng và quần soóc lửng đầy túi, trông lụng bà lụng bụng.

Khu tập thể Thắng Lợi là tòa nhà 5 tầng xây từ những năm 70 của thế kỷ trước. Trải qua bao mưa nắng, nó cũ kỹ, ọp ẹp và phủ đầy rêu xanh. Bên ngoài đã chán, vào trong càng ngán hơn với cầu thang nhỏ hẹp, tối om om và bong tróc cả vôi vữa. Những cư dân sinh sống ở đây toàn người nghèo, không xe ôm, giầy da cũng buôn rau buôn cá.

Nhà chị Quý vắt vẻo tận tầng 5, vốn trước là cái bếp được người ta cải tạo nên chỉ vỏn vẹn 15m2. Nhà chật nên cái gì cũng chen chúc, chồng chất đến ngạt thở.

Ngày chị về, cả sáng chị cùng với bác xe tải huỳnh huỵch xách đồ lên tận tầng 5. Bác xe tải lễ mễ xách được 1 chuyến, chị đã sang chuyến thứ 3. Đến tầm nửa buổi thì toàn bộ gia sản của chị đã đậu trên cái tổ chim. Chiều chiều, dân cư dưới tầng 1 được phen ngạc nhiên thấy chị miệng ngậm vắt vẻo điếu thuốc, đi đi lại lại quan sát khu nhà.

Nhìn cái tướng chẳng giống ai, lại thêm điếu thuốc cháy dở trên miệng nên chị trông càng dị. Nhiều bà kỹ tính vội đóng cửa lại, như thể sợ chị ghi nhớ toàn bộ địa hình để giở trò khuất tất vậy.

Khu Thắng Lợi đã bí lại đúng hướng tây. mùa hè chẳng khác trong nồi hầm. Vậy là chiều mát chẳng ai bao ai đều tản xuống mặt đất hóng tí khí thoáng. Sang ngày thứ hai, người ta đã thấy chị lân la bắt chuyện. Thấy chị xán lại, mấy bà cầm quạt nan vừa quạt phành phạch cho cháu vừa giả vờ lảng đi. Ai chịu bắt lời cũng dấm dẳng nhát gừng, mắt không rời được bộ ngực lép kẹp và ngón út bên tay phải bị mất 1 đốt…

Ở được khoảng 1 tuần thì chị mở quán chè. Khu dân cư Thắng Lợi  nằm ngay cạnh chợ cóc. Rau cỏ, cá thịt có, chỉ thiếu có quán chè. Thường ở nơi khác người ta bán chè 10.000 đồng một cốc. Quán chè chị Quý cũng có cốc 10.000 nhưng phía trong còn có hàng cốc nhựa nhỏ hơn, chỉ 5.000 đồng. Vậy mà cả tuần quán chị Quý bị ế. Thi thoảng có khách vãng lại tạt qua, còn cả khu dường như đang mở một chiến dịch ngầm tẩy chay chị.

Sáng sáng tầm 9h chị Quý vẫn bình thản bán hàng, trưa nắng như đổ lửa thì che thêm cái ô, tối 8h mới dọn hàng. Hàng nào ế bán không được, chị đổ tất cả vào túi nilon quẳng lên xe rác. Thi gan tầm nửa tháng thì bà Luyến xuống nước đầu tiên. Trời oi quá, người bà như bốc hỏa mà bận trông cháu. Cốc rau má xay xanh mát được đậy kín bằng cái nắp nhựa đỏ chao ôi trông mà mát ruột. Mình thích thì mình mua, ai cấm! Vậy là bà đội cái nón mế, bế thằng đích tôn đi mua, đằng sau cánh cửa, khôi khối cặp mắt dõi theo.

Một buổi, chị Quý đang ngồi ngáp ruồi thì có tiếng cửa sắt nhà Toàn - Thu mở loảng xoảng. Nhà này nổi tiếng cả khu vì suốt ngày lục đục. Chị vợ bệnh tật không làm được gì phải ở nhà, gã chồng dữ đòn như hổ. Dọn về gần 2 tháng mà chị Quý chứng kiến không dưới chục lần chị vợ bị bợp tai phải nuốt nước mắt vào trong. Trước đây hàng xóm cũng đã can ngăn nhưng gã chồng hung hăng quá nên đành thôi.

Bỗng đứa trẻ trên tay chị vợ ré lên. Nó ặt người chúi xuống đòi thoát khỏi tay mẹ. Sức khỏe yếu, lại bị bất ngờ nên chị vợ dúi dụi cả người. Chẳng rõ thực hư, quay ra thấy con xuýt chạm đất, gã chồng dựng cái xe, buông tiếng chửi thề, túm đứa con rồi tiện tay táng cho chị vợ một cái. Chị vợ người xanh dớt như tàu lá chỉ thổi cái là bay huống chi cái tát thẳng tay của gã đàn ông dữ đòn.

Thấy vợ nằm sóng xoài dưới đất tấm tức, gã chồng càng ngứa mắt lớn tiếng: “Mày muốn ăn vạ thì hôm nay ông cho ăn vạ luôn một thể”. Thêm một cái đá không thương tiếc vào người vợ.

- Ông anh ơi, đủ rồi đấy!

Nghe tiếng, gã quay phắt lại. Chị Quý sừng sững đứng cạnh.

- Việc của mày đấy à, cái loại dở ông dở bà kia.

- Ông thích nói tôi thế nào cũng được, nhưng đánh đàn bà là hèn. Ông đánh vợ nhiều rồi, hôm nay tôi sẽ cho ông biết thế nào là bị đánh.

Nghe lời thách, anh chàng hung hăng lao lên. Có điều trận chiến này không phải như mấy màn đánh lộn túm đầu túm cổ. Các đòn chặt, móc hay đấm đá đâu ra đấy chứng tỏ chị Quý có võ và được rèn rũa tử tế. Không có lời van xin của cô vợ, không biết gã chồng vũ phu còn trở thành bao cát của chị Quý đến lúc nào…

Giờ thì quán chè chị Quý đã đông khách. Cứ chiều đến lũ trẻ xúm đông xúm đỏ vào mua. Các bà các cô trong khu rảnh việc hớn hở bắt chuyện để tiện dò xét, hỏi han bao nhiêu tò mò về chị. Chỉ có các anh, nhất là anh chàng Toàn sau trận đòn là dè chừng thật sự. Nghe nói từ sau khi nghe tuyên bố “ông cứ đánh vợ trận nào, hôm sau tôi đánh gấp đôi trận đấy”, anh chàng kiềng mặt thật…

Bùi Hạnh

Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông